Tự Mừng Sinh Nhật Tám Bảy

Thoáng chốc mà nay tám bảy rồi
Theo dòng biến diệt tháng ngày trôi
Luân đời học Pháp nhiều thay đổi
Chuyển kiếp vào duyên lắm sụt trồi
Lúc nổi lòng thanh không mất bạn
Khi chìm trí tỉnh vẫn còn tôi
Trì Kinh điểm hạt xua phiền não
Chủng* Phật nhân Gia mãi đắp bồi.

* Chủng tử. Hạt giống nhiều đời theo Phật.
buixuanphuong09

Một Buổi Lang Thang

Một buổi lang thang ngắm mặt hồ
Trăm ngàn nọn sóng đuổi nhau nô
Bâng khuâng nhớ cảnh hòn non bộ
Khắc khoải mơ duyên bức họa đồ
Xót bạn phương trời "dòng nghiệp viết"
Thương mình cõi ruộng "vở đời tô"
Bao hình ảnh đẹp thời xa vắng
Gói lại vần thơ giấy chất bồ!

buixuanphuong09

Khó Lường!

Muốn được về vui lớp Luật Đường
Ân thầy "một chữ" nặng tơ vương
Lờ mờ ngữ pháp mong am hiểu
Chật vật vần câu ước tỏ tường
Khổ cái duyên đời nhiều nghịch cảnh
Đau dòng nghiệp kiếp lắm tai ương
"Tiền đình rối loạn" dằng dai mãi
Cuộc sống hôm mai thật khó lường.

buixuanphuong09

Tản Mạn Dòng Đời

Phải cố làm thơ để dịu đầu
Tiền đình chóng mặt mắc từ lâu
Trồng rừng trí mở lòng thêm sướng
Cuốc ruộng thân teo ý lại sầu
Những tưởng nhân lành gây cảnh đẹp
Nào ngờ quả bệnh đổ dòng sâu
"Tâm không chỗ trụ"* nghiền, suy, hiểu
Mõ cốc chuông ngân chẳng nguyện cầu.

* Mượn ý câu: "Ưng vô sở trụ nhi sinh kì tâm" trong kinh Kim Cương.
buixuanphuong09

Thơ Đường Dẫu Dốt

Tám bảy mùa Xuân chửa chịu "về"
Thơ Đường dẫu dốt vẫn đam mê
Bình đầu Thượng vĩ nhiều gay cấn
Hạc tất Phong yêu lắm não nề
Đã khổ Trùng từ con mắt buốt
Còn buồn Hiệp chưởng cõi lòng ê
"Đời trong nhịp thở"... tùy nghi vậy
Viết mấy câu vần cũng hả hê.

buixuanphuong09

Cứ Làm Lơ

Đo giường nhũng nhẵng mấy từ thơ
Gọi tứ về chơi nó tảng lờ
Bệnh lỗi thường quên còn láu táu
Câu vần đã nhớ vẫn ngu ngơ
Thân già chóng mặt đi khôn đến
Thể sọm ù tai ở khó chờ
Có phải duyên đời nay sắp mãn?
Thôi thì tất cả cứ làm lơ!

buixuanphuong09

Nhớ Trường Xưa

Tỉnh Cách ngôi trường thuở ấu thơ
Bao nhiêu kỉ niệm khó phai mờ
Hàng sanh phủ tán khơi niềm tưởng
Cầu đá qua đồng gợi nỗi mơ
Rộn rã tâm bình khi bạn gọi
Xôn xao dạ tĩnh lúc ta chờ
Thày* đi dạy học… con theo Bố
Một chút tơ vương tự bấy giờ.

buixuanphuong09

Tố Giông!

Giã biệt nhau rồi hết ngóng trông
Đem thân bệnh khổ trụ nương đồng
Duyên tình dịu mát cơn mưa Hạ
Nghĩa phận tươi nhuần giọt nắng Đông
Bướm ép năm nao hoài chửa nhạt
Hương trao buổi ấy vẫn luôn nồng
Tơ hồng Nguyệt lão đang tay buộc
Để nặng lòng này những tố giông.

buixuanphuong09

Mạnh Bước…

Mạnh bước đi lên chẳng ngại ngần
"Vươn trời, đạc đất" hóa săn gân
Ra đường ngắm cảnh tâm thêm sáng
Lại xóm làm thơ trí bớt đần
Nghiệp bút đeo mang vần chữ đẹp
Duyên đời níu giữ bạn bè thân
Từng ngày cuốc bộ chân càng dẻo
Mặc hố sâu kia nó rất gần.

buixuanphuong09

Lững Thững…

Lững thững ta đi ngắm cảnh làng
Bây giờ chả ngại cứ lang thang
Đôi chân bước dẻo không thờ thẫn
Cặp mắt nhìn tinh chẳng ngỡ ngàng
Níu mãi duyên đời đường xóm dạo
Neo hoài nghiệp bút túi thơ mang
Câu kinh nhịp mõ vào tâm khảm
Cuộc sống bình yên trí nhẹ nhàng.

buixuanphuong09